Mê Thú Cưng - Pet Magazine for Vietnam Số 4 | Issue Four | Page 48

Mê Thú Cưng Nội dung 36 53 Những chú chó con – thành viên gia đình mới ở Việt Nam Thật là một tuần tuyệt vời khi cô bạn gái Việt Nam và tôi kỷ niệm một năm quen nhau. Điều này khá là tuyệt diệu sau những mâu thuẫn chúng tôi từng có. Và tôi cũng đã có một gia đình mới. Ở Việt Nam, điều đó đơn giản chỉ là có thêm những chú chó con! Đó là một cảm giác kỳ lạ khi chờ đợi để nhận những chú chó con từ một gia đình người Việt. Đã bốn mươi năm trôi qua kể từ lần cuối tôi có một bé thú cưng. Con chó đầu tiên của tôi tên “Paulie”, nó có cơ thể nhỏ bé, đuôi cong tít và đôi mắt sắc sảo của một chú chó Việt Nam. Nó đã chọn chúng tôi. Chúng tôi đã tìm ra nó khi nó đang đứng run rẩy và đói khát ngay cửa nhà chúng tôi. Nó đã từng là người bạn thân nhất của tôi, người lắng nghe mọi điều rắc rối của tôi mà không hề phàn nàn và là bạn đồng hành của tôi trong hơn mười năm khi xem tivi, chạy vòng quanh mua sắm hoặc chỉ chơi đùa trên bãi cỏ trước nhà chúng tôi. Tôi đã nhớ nó vô cùng, nhất là khi tôi đã không ở bên nó khi nó qua đời – một tội lỗi mà tôi phải gánh chịu trong thời gian dài. Paulie cũng là một trong chuỗi các kết nối lạ lùng mà từ đó hướng tôi đến sinh sống ở Việt Nam. Tôi đã cùng nó xem chương trình tivi về cuộc chiến tranh Mỹ ở Việt Nam trên ghế sofa. Paulie không giống những chú chó đường phố khác – tách biệt, đơn độc nhưng mạnh mẽ, kiêu hãnh và rất dũng cảm. Tôi đã khoan dung với chú chó dẵm lên bãi cỏ của nhà tôi. Nhưng Paulie sẽ hạ gục nó không thương tiếc! Bốn mươi năm (có thể là lâu hơn nữa) đã trôi qua và bây giờ tôi có hai cục lông nhỏ xinh đẹp ngủ trong khu vườn của tôi vào một buổi chiều thứ sáu ấm áp, điều này khiến tôi tự nhủ nếu tôi quá chán nản với tất cả mọi người và rồi tôi có thể khuây khỏa ở nơi chốn riêng tư này của tôi! Vâng, ngoài những cái đuôi cong trứ danh và khả năng ngủ say giữa không gian ồn ào, những bé chó con này thích ăn cơm Việt Nam và uống 46 sữa không đường. Bạn gái tôi cũng thử một chút cà ri gà Việt Nam với cơm. Chúng cũng dường như thích món trứng chiên cũng như món cơm gà trong bữa ăn thường ngày. Và rồi những cái đuôi bé nhỏ lại vẫy cuống quýt trong niềm vui thích. Rất buồn cười, cả hai bé chó cưng đều đáp lại mỗi khi tôi gọi “Em ơi!” (một cụm từ Việt Nam dùng để gây chú ý cho cả nam và nữ trẻ tuổi hơn bạn khi bạn cần nhờ họ giúp điều gì đó) vào giờ ăn tối. Đi ngủ từ 11g30 sáng dường như là hoạt động chính của các chú chó con của tôi, hay chỉ là do trời nóng? Tôi có một khu vườn rộng rãi và một gian bếp lớn nhưng đâu là nơi chúng yêu thích chọn làm chỗ ngủ? Bên dưới chiếc xe máy của tôi! Ông nội của hai bé chó cưng này hẳn có chủ là người chạy xe ôm hay taxi! Đầu đặt lên bánh xe, các chân dang rộng, bò trườn dưới gầm xe, nằm lăn quay dưới chân chống xe… Lũ chó cưng yêu cái xe máy của tôi. Giống như nhiều sinh viên của tôi – gần như 85% người trong số họ là những cô gái ở độ tuổi đại học hoặc lớn hơn chút ít – họ đều có một cậu em trai. Blackie là một bé chó cái; nó đang nhổ giò cao hơn. Mỗi khi tôi cầm máy ảnh trên tay, nó đều sẵn sàng để được chụp ảnh. Thỉnh thoảng nó nhìn tôi như thể nói rằng, “Khoan đã, để con sửa lại tóc tí đã” và rồi nó toe toét cười. Matty bé nhỏ là cậu em nhỏ hơn và thân thiện hơn, lúc nào cũng đầy vẻ tò mò như hầu hết các cậu trai trẻ. Nó thích nhai ngón chân tôi và chạy lăng xăng khắp vườn. Blackie thường hay bắt nạt cậu em Matty đôi chút nhưng cô nàng cũng thích ngủ cạnh cậu em. tượng được cảnh chúng ngồi trên xe máy của tôi và sủa nhắc chừng: “Bố ơi, rẽ phải!”, “Quên thằng cha đang băng qua đường đi, tông cho thằng chả té luôn!”. Chúng đang học cách đào hố và phá hủy khu vườn của tôi. Tôi phá ra cười rất nhiều lần khi bắt quả tang chúng đang nhai cây trong vườn, và rồi chúng rạp đầu trên mặt đất nhìn lẫn nhau như thể nói, “Con không phá đâu, nó phá đó!”. Ngoài tất cả những điều này, chúng là cục lông đáng yêu của tình yêu thương vô điều kiện, chúng cũng tìm kiếm tình yêu thương vô điều kiện ở tôi và chúng đã có được nó. Ngoài tất cả những khó khăn tôi phải đối mặt ở Việt Nam, vùng đất này đã ban tặng tôi một cô bạn gái tuyệt vời, một cuộc sống thú vị, và hai người bạn đồng hành nhỏ bé để chia sẻ với tôi cuộc sống bên bãi biển thời tiết tuyệt đẹp ở miền Trung này. Sớm thôi, tôi sẽ đưa chúng đi dạo trên những con phố gần nhà vào thời khắc mát mẻ trong ngày. Những cuộc phiêu lưu của chúng tôi chỉ vừa mới bắt đầu! Vào giờ ăn, cả hai đứa đều không thích xếp hàng. Chúng gầm gừ đánh nhau giành giựt cùng một bát nước và hất lẫn nhau ra. Cả hai đều có kiểu đi lững thững như thể chúng đang lái xe máy: cắt từ bên trái sang bên phải ngay phía trước tôi, đánh vòng chữ U không báo trước, và không bao giờ nhìn trước khi chúng nó chạy phía trước tôi. Tôi không thể nào tưởng Số